Diễn đàn tập thể lớp 712
>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm không có thể xem toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Chúc các bạn vui vẻ khi tham gia diễn đàn lớp Diễn đàn lớp 7/12 .Mọi ý kiến đóng góp vui lòng đăng vào mục “Ý kiến, đóng góp [Ideas & Suggestion]”
Thay mặt ban quản trị chân thành cảm ơn.Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ khi tham gia diễn đàn!
Diễn đàn tập thể lớp 712
>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm không có thể xem toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Chúc các bạn vui vẻ khi tham gia diễn đàn lớp Diễn đàn lớp 7/12 .Mọi ý kiến đóng góp vui lòng đăng vào mục “Ý kiến, đóng góp [Ideas & Suggestion]”
Thay mặt ban quản trị chân thành cảm ơn.Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ khi tham gia diễn đàn!

Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập



Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh) (Phần 6)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Thu Apr 05, 2012 10:51 am
Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat18
Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat10Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat12Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat13
Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat15DarkHero2011Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat17
Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat19Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat21Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Bgavat22
[CĐ-Teen 7/12] - DarkHero2011
Tước hiệuModerator

Moderator
Hiện Đang:
Profile DarkHero2011
Cat
Tổng số bài gửi : 145
Birthday : 11/10/1999
Join date : 28/10/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Thành phố Hồ Chí Minh
Cat
Tổng số bài gửi : 145
Birthday : 11/10/1999
Join date : 28/10/2011
Tuổi : 24
Đến từ : Thành phố Hồ Chí Minh

Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh)  (Phần 6) Vide10

Bài gửiTiêu đề: Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh) (Phần 6)
http://thcs-forum712.forumvi.com

Tiêu đề: Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh) (Phần 6)

(Tiếp theo)
ĐẾN LÚC NÀY THÌ TIỂU LONG BIẾT là chẳng thể trong mong gì vào quyết tâm thay đổi của Quý ròm. Tiểu Long chẳng lạ gì tính nết của thằng bạn mình. Quý ròm mặt nào cũng được, lại rất tốt với bạn bè, chỉ có mỗi tật ưa càu nhàu, cáu gắt.
Cái tật đó ăn sâu vào người Quý ròm đến nổi nó đã hứa tới hứa lui với Tiểu Long bao nhiêu lần rằng sẽ không bao giờ lớn tiếng khi kèm cho Tiểu Long học nữa, vậy mà rốt cuộc “mèo vẫn cứ hoàn mèo”
Năm, sáu buổi học chung gần đây, Quý ròm đã không buồn sắm vai hiền từ, nho nhã nữa. Bữa nò nó cũng gắt om lên . Mà nó càng gắt, Tiểu Long càng quíu, càng thấy các hình vẽ quay tít mù, cạnh với góc cứ lẫn lộn và rối tung cả lên.
Và Tiểu Long càng rối thì Quý ròm lại càng gắt. Thoạt đầu thì Tiểu Long nín nhịn nhưng bị Quý ròm quát tháo một hồi, nó nổi khùng vặc lại. Thế là buổi học ồn lên như cái chợ và cuối cùng bao giờ cũng kết thúc bằng cảnh cả thầy lẫn trò ngã người ra ghết thở dốc nhìn nhau.
Tất nhiên trình độ toán học của Tiêu Long chẳng thể nào nhích lên nổi trong một “lớp học” lúc nào cũng sôi sùng sục như sắp sửa nổ tung ra như vậy.
Tiểu Long thừa biết điều đó. Nhưng nó không bỏ học. Mỗi tuần ba buổi, chiều nào nó cũng ôm tập đến nhà Quý ròm một cách đều đặn. Danh dự của nhà võ không cho phép nó đơn phương hủy bỏ lời cam kết học chung. Hơn nữa, nó cũng không muốn làm bạn mình buồn. Dù sao Quý ròm cũng rất là tốt với nó. Quý ròm thực tăm muốn giúp nó học hành tiến bộ. Mỗi tuần bỏ ra ba buổi để kèm nó học, đối với một đứa làm biếng có hạng như Quý ròm không phải là một điểu đơn giản. Chỉ có điều, tính tình nóng nảy và tật gắt gỏng đã ngăn cản Quý ròm đạt được mục đích. Trái lại, đôi khi còn khiến Tiểu Long tức anh ách.
Tiểu Long tức nhất là ngồi học với Quý ròm đã bị bạn rầy la, về nhà lại bị mấy ông la rầy.
Thỉnh thoảng giở tập Tiểu Long ra kiểm tra, anh Tuấn và anh Tú lại ngỡ ngàng kêu lên:
- Em đi học thêm cả nửa tháng nay sao điểm số chẳng nhích lên lấy một tẹo nào vậy hả ?
Nhưng lúc đó Tiểu Long chỉ biết ú ớ. Nó chẳng thể kể tội bạn mình, đành bỏ mặt ngồi im.
Hai ông anh lại càng nghi:
- Em có đi học thêm thật không đấy? Hay lại đi chơi?
- Thật chứ sao lại không thật! - Tiểu Long tự ái mím môi – Không tin, các anh cứ đi hỏi Quý ròm xem!
Thấy Tiểu Long lộ vẻ bất bình, hai ông anh thôi không hạch sách nữa.
Hết anh Tuấn anh Tú, lại tới nhỏ Oanh.
- Anh Long nè!
- Gì?
- Nghe nói anh Quý giỏi toán lắm phải không?
- Ừ.
Tiểu Long phấp phỏng đáp, không hiểu sao nhỏ Oanh tự dưng lại quan tâm đến “đề tài” này.
Quả như Tiểu Long lo lắng, nhỏ Oanh đột ngột “quẹo cua”:
- Mấy tuần nay anh Quý kèm anh học, vậy chắc bây giờ anh cũng giỏi toán lắm rồi chứ gì?
Câu hỏi cắc cớ của nhỏ Oanh khiến Tiểu Long giật thót. Nó gãi cổ, ấp úng:
- Học toán chứ phải học… ăn đâu mà nhoáng một cái đã giỏi ngay được!
Nhỏ Oanh liếm môi:
- Thì không giỏi nhiểu cũng giỏi chút chút chứ?
Đang rầu rỉ về chuyện học thêm, lại thấy nhỏ Oanh cứ quanh quẩn tới hỏi tới lui “giỏi” với “không giỏi”, Tiểu Long đâm bực:
- Nhưng mày thắc mắc chuyện này chi vậy? Tao học thêm chứ có phải mày học thêm đâu!
Nhỏ Oanh cười cầu tài:
- Nhưng em có một bài toán khó lắm, định nhớ anh giải dùm em!
Nghe thấy chữ “toán”, Tiểu Long đã “hết
(hết trang 114 – 115)
muốn sống”, lại nghe thêm chữ “khó lắm” nữa, nó càng muốn xỉu. Họ thêm với Quý ròm đâu có nghĩa là biến ngay thành Quý ròm, sao con nhỏ này nó ngốc thế nhỉ! Nó cứ làm như mình là “thần đồng toán” không bằng! Tiểu Long ngán ngẩm nhủ thầm nhưng ngoài mặt nó vẫn làm bộ thản nhiên:
- Sao mày không nhờ anh Tuấn hoặc anh Tú giả? Mọi khi mày vẫn nhờ kia mà!
- Nhưng lần này em không dám! - Nhỏ Oanh rụt cổ - Em mà mở miệng thế nào cũng bị la!
Tiểu Long trố mắt:
- Tap chả hiểu gì cả!
- Như thế này này! - Nhỏ Oanh nhăn nhó giải thích – Đây không phải là bài toán mới! Bài toán này thầy em đã cho ba, bốn tuần nay rồi, và thầy cũng đã giảng rồi…
Tiểu Long ngạc nhiên, không đợi nhỏ Oanh nói tiếp:
- Thầy mày đã giảng rồi sao bây giờ mày lại nhờ tao giảng nữa?
- Thì thầy em đã giảng, còn cho chép cả bài giải nữa! - Nhỏ Oanh nuốt nước bọt – Nhưng em vẫn chả hiểu tẹo nào cả!
Càng nghe nhỏ Oanh “quảng cáo” bài toán, Tiểu Long lại càng hốt. Mặc dù đây là toán lớp năm, nhưng hóc búa đến mức thầy giảng xong mà học trò vẫn ù ù cạc cạc thì cỡ Tiểu Long chưa chắc đã hiểu nổi.
Tiểu Long lo lắm. Nhưng nó chưa kịp nghĩ ra cách gì thoái thác thì nhỏ Oanh đã chạy vụt lại bàn học lục cặp lôi cuốn tập toán ra.
Liếc lại đằng sau, thấy nhỏ Oanh cầm cuốn tập huơ huơ, Tiểu Long có cảm giác như nhỏ em mình đang huơ… gươm, bất giác nó rùng mình thót bụng lại.
Nhỏ Oanh không hề biết gì về tâm trạng thắc thỏm của ông anh. Nó cầm cuốn tập lại, giở ngay trang có “bài toán khó lắm”, hí hửng chìa tới trước mặt Tiểu Long:
- Bài này nè !
Hết đường rút lui, Tiểu Long đành nhìn vào trang vở,nhẩm đọc đề toán, hy vọng cách đây ba, bốn năm mình đã từng làm qua bài toán này rồi.
Nhưng càng đọc, trán Tiểu Long càng vã mồ hôi. Bài toán trước mặt nó chẳng có vẻ gì là quen thuộc cả. Lại khó ơi là khó! Cứ thể như toán lớp mười bị in nhầm vào sách lớp năm vậy!
Tưởng mình bị hoa mắt, Tiểu Long quay mặt ra ngoài trời một hồi rồi lại nhìn vào tập. Nhưng trước mắt nó, cái đề toán vẫn y như cũ, nghĩa là vẫn khiến nó “hết muốn sống”:
“Một người bán trứng, bán lần thứ nhất nửa số trứng người đó có và 0,5 quả trứng. Lần thứ hai bán nửa số trứng còn lại và 0,5 quả trứng. Lần thứ ba…”
Đây chính là bài toán hôm trước nhờ Quý ròm giải và bị Quý ròm doạ cắt đầu liệng vào nồi nước sôi.
Nhưng Tiểu Long không phải là Quý ròm. Nó nhìn vào đề toán như nhìn vào một cái hang đen ngòm, chẳng biết đường vào ngõ nào, lối ra ở đâu.
Đọc tới phần bài giảng phía dưới, Tiểu Long càng hoang mang tợn. Toán tiếc cái quái gì mà đọc xong lời giải vẫn thấy đầu óc sáng ra được tí ti công cụ nào! Cứ như là thể là đánh đố ấy! Hèn gì nhỏ Oanh đã học qua gần cả tháng vẫn cú ấm a ấm ức nhờ nó giảng lại!
Trong khi Tiểu Long mắt hoa mày váng thì nhỏ Oanh vẫn luôn miệng giục:
- Sao, anh giảng được chứ?
- Tất nhiên là được! - Tiểu Long cố nói cứng.
Nhỏ Oanh nhìn Tiểu Long lom hom:
- Được sao anh ngồi im vậy?
- Thì từ từ đã! - Tiểu Long tìm cách câu giờ - Giờ tao phải đi công chuyện! Tối về tao giảng cho!.
Khi nói như vậy, Tiểu Long định bụng sẽ chạy qua hỏi Quý ròm. Nhỏ Diệp học cùng lớp với nhỏ Oanh, chắc chắn trong tập nhỏ Diệp thế nào cũng có bài toán chết toi này. Tiểu Long ngán cái tật la lối của Quý ròm tới tận cổ nhưng trong trường hợp oái ăn như thế này, không níu áo thằng ròm đó không xong!
Nhỏ Oanh có tài thánh mới đọc được mưu tính trong đầu ông anh. Nó hồn nhiên gấp tập lại:
- Nhớ đấy nhé! Anh đi lẹ đi rồi về giảng cho em!
Tiểu Long không nói không rằng. Nó lui cui dắt xe đạp ra khỏi nhà, bụng lo ngay ngáy không biết giờ này Quý ròm còn ngồi ở nhà hay đang chạy chơi đâu.
Đang phải vội vả, suýt chút nữa Tiểu Long đã ui phải nhỏ Hạnh đang lững thửng đạp xe từ ngoài đầu hẻm đi vô.
Nó lật đật thắng kít xe lại, ngạc nhiên hỏi:
- Hạnh đi đâu đây?
Nhỏ Hạnh chống chân xuống đất:
- Hạnh định ghé Long hỏi mượn cuốn lịch sử! Cuốn lịch sử của bạn mình, Long giữa phải không?
- Ừ! - Tiểu Long gật đầu – Để tôi vào lấy đưa Hạnh!
Đến lúc này, nhỏ Hạnh mới sực nhớ bạn mình đang chuẩn bị đi đâu đó, liền áy náy hỏi:
- Long định đi đâu hả?
- Tôi định qua nhà Quý ròm!
Tiểu Long quay đầu xe, vội vã đáp nhanh. Nó sợ nhỏ Hạnh hỏi tới.
Không ngờ nhỏ Hạnh hỏi tới thật:
- Long qua nhà Quý chi vậy?
- Qua chơi vậy thôi!
Tiểu Long đáp, giọng cố tỏ ra hờ hững.
- Hạnh không tin! - Nhỏ Hạnh “xì” một tiếng - Người ta chỉ đi chơi vào đầu giờ chiều hoặc sau bữa cơm tối thôi. Chẳng ai đi chơi vào lúc chạng vạng này cả!
- Thì tất nhiên cũng có tí chuyện! - Biết không thể qua mắt được nhỏ bạn tinh quá này, Tiểu Long đành ấp úng đáp xuôi theo.
- Long định nhờ Quý giải toán giùm chứ gì? - Nhỏ Hạnh bất ngờ hỏi thẳng.
Tiểu Long giật mình:
- Sao Hạnh biết?
Câu hỏi thực thà của Tiểu Long chẳng khác nào một lời thú nhận. Nhỏ Hạnh mỉm cười:
- Hạnh chỉ đoán vậy thôi! Nhưng mà đúng không?
- Ừ thì cũng có một bài kho khó! - Tiểu Long bối rối đưa nắm tay quệt mũi.
- Nếu vậy Lon khỏi cần chạy qua nhà Quý làm gì cho xa! - Nhỏ Hạnh ân cần nói – Để lát vào nhà Hạnh chỉ giùm cho!
Lời đề nghị của nhỏ Hạnh khiến Tiểu Long mừng rơn. Nhỏ Hạnh giỏi toán không kém gì Quý ròm, lại ăn nói ôn tồn hoà nhã, thật chẳng hiểu có chút gì giống với miệng lưỡi của thằng ròm kia. Trước đây, Tiểu Long lần nào cũng có cảm kích về sự kiên nhẫn của bạn mình.
Người ta thông minh “nói một hiểu mười” trong khi Tiểu Long toàn ngược lại. Nhỏ Hạnh giảng mười nó chỉ hiểu được một. Nhưng nhỏ Hạnh chẳng bao giờ nổi nóng, mặc dù lần nào giảng bài cho Tiểu Long mặt nó cũng đỏ gay vì phải nói nhiều. Nó vừa đưa tay lau mồ hôi vừa kiên trì giảng giải tới lui kỳ cho đến khi Tiểu Long hiểu được mới thôi.
Nhỏ Hạnh tuyệt vời là thết nhưng Tiểu Long chẳng bao giờ nghĩ đấn chuyện học chung với nó. Nhỏ Hạnh dù sao cũng là con gái, tự dưng hạ mình tôn nó làm “thầy” thì quả là ngượng miệng. Chính vì ý nghĩ đó mà Tiểu Long thà đưa mặt cho Quý ròm xài để chứ nhất định không chịu chạy đi nhờ vả cô bạn đáng yêu của mình.
Hôm nay lại khác. Hôm nay nhỏ Hạnh đi tìm nó chứ không phải nó đi tìm nhỏ Hạnh. Và cũng chính nhỏ Hạnh mở miệng đề nghĩ “xin” được giải toán cho nó chứ nó cũng không hề lên tiếng “cầu cứu”.
Do đó, sau khi về nhà, Tiểu Long hăng hái lục tìm cuốn tập của nhỏ Oanh, giở bài toán khi nãy ra cho nhỏ Hạnh xem:
- Bài này nè!
Nhỏ Hạnh liếc qua bài toán rồi ngồi trước mắt nhìn Tiểu Long, mặt chưng hửng:
- Toán lớp năm mà?
Đang hào hứng, Tiểu Long quên béng mất chuyện đó. Nghe nhỏ Hạnh thắc mắc, nó sực nhớ, liền đỏ mặt:
- Ừ, đây là bài toán của nhỏ Oanh! - Rồi ngượng nghịu nói thêm – Nhưng khó lắm!
Nhỏ Hạnh nhìn vào tập, lại “ủa” thêm một tiếng:
- Bài này đã được giải được rồi kia mà?
- Thì trên lớp thầy nhỏ Oanh đã giải rồi! - Tiểu Long lúng túng đưa tay quệt mũi – Nhưng nó vẫn không hiểu! Nó hỏi tôi, tôi cũng… không hiểu nốt!
Thấy mặt bạn mình có vẻ ngượng ngập, nhỏ Hạnh liền gật gù tặc lưỡi:
- Đây là đề toán thi học sinh giỏi toàn quốc, không phải toán bình thường đâu!
Nghe vậy, Tiểu Long hớn hở thở phào:
- Hèn gì!
Đúng lúc đó nhỏ Oanh từ đằng sau bếp đi lên.
- A, chị Hạnh! – Nó reo lên - Chị mới tới hả?
- Ừ, chị tới mượn anh Long cuốn sách!
Nhỏ Oanh liếc Tiểu Long:
- Anh bảo đi công chuyện gì đó, giờ có đi không?
Tiểu Long lắc đầu:
- Thôi không đi nữa! - Rồi nó ngó lơ chỗ khác, chép miệng tiếp - Sẵn chị Hạnh tới chơi, để tao nhờ chỉ giảng bài cho mày luôn!
- Ối, hay quá!
Nhỏ Oanh sung sướng reo. Từ lâu nó đã nghe đồn chị Hạnh là “siêu học sinh”, là “nhà thông thái” số một của trường Tự Do. Đượoc chị giảng bài cho thì còn gì bằng! Chắc chắn là ăn đứt các ông anh của nó! Đang phấn khởi, nhỏ Oanh không còn bụng dạ nào để thắc mắc tại aso khi có chị Hạnh tới giảng bài giùm thì ông anh của mình chẳng buồn đi “công chuyện” gì gì đó nữa.
(Còn nữa)

Tài Sản của DarkHero2011
Chữ ký của DarkHero2011

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Ông thầy nóng tính (Nguyễn Nhật Ánh) (Phần 6)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn hoặc viết (Sưu Tầm). * Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.* Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan.
* Bấm nút A/a bên góc phải nếu gặp vấn đề khi chèn hình vui.
* Nếu thấy bài viết hay, hãy bấm nút để khích lệ người viết.
Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn tập thể lớp 712 :: ‘๑’- GIẢI TRÍ - THƯ GIÃN -‘๑’- :: VĂN THƠ :: Truyện-
 
Đăng ký
Quà tặng âm nhạc


GMT +7. Hôm nay: Thu Mar 28, 2024 6:32 pm


Skin Uhm.vn
Hosted by Forumotion
Powered by PhpBB2
Ripped by ligerv
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất